“Cậu ta không sao cả, chỉ là chịu chút đau đớn trên da thịt thôi, linh dược trong tay cậu ta..., nói tới đây, Nhậm Viễn có chút ấp úng.
“Tiếp tục”, trong lòng Trần Triệu Dương khẽ dao động, sẽ không phải là tên khốn kia đã phá huỷ linh dược của anh rồi chứ?
“Linh dược đã được mang đến hội bán đấu giá”, Nhậm Viễn nhìn thấy vẻ mặt của Trần Triệu Dương, trong lòng anh ta thầm kêu không ổn, vội vàng mở miệng nói tiếp.
“Được lắm, dám lấy đồ của tôi mang đi đấu giá, nếu như linh dược thiếu mất một chiếc lá, tôi sẽ cắt bỏ một bộ phận trên cơ thể anh”, sắc mặt của Trần Triệu Dương cực kỳ khó coi, dựa vào bản lĩnh của Nhậm Viễn, anh ta không có khả năng gửi linh dược đi nhanh như vậy được, chuyện này nhất định là do Thái Phổ làm.
Nghĩ đến đây, Trần Triệu Dương liền túm lấy Nhậm Viễn, mang theo anh ta bay thẳng đến chỗ của đám người Tật Phong.
Lúc này, Nhậm Viễn đã sắp phát điên rồi, sớm biết mọi chuyện sẽ thành ra như vậy, anh ta sẽ không tham lam chút lợi ích nhỏ, nhanh chóng trở về Hoa Hạ, lần này thì coi như xong đời rồi.
Rất nhanh sau đó, Trần Triệu Dương xách theo Nhậm Viễn đã hội họp với nhóm Tật Phong, tốc độ làm việc của nhóm Tật Phong cũng rất nhanh chóng, cho dù không có đôi mắt xuyên thấu của Trần Triệu Dương chỉ dẫn, hiệu suất của bọn họ cũng không tồi chút nào.
“Dẫn đường”, Trần Triệu Dương đẩy Nhậm Viễn lên phía trước, để anh ta chỉ đường cho bọn họ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/402982/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.