Theo lời nói của thần sử, một người đàn ông có mái tóc che khuất cả gương mặt từ dưới tế đàn vọt lên, trong †ay cầm theo một thanh kiếm đen đâm thẳng đến mi tâm của Trần Triệu Dương.
Cảm nhận được hơi thở này, ánh mắt Trần Triệu Dương trở nên ngưng trọng, bởi vì anh cảm nhận được trên thân kiếm của người đàn ông này mang theo sát ý, chắc chắn anh ta phải giết rất nhiều người rồi mới có thể ngưng tụ ra sát ý thế này, tính xâm lược mạnh vô cùng.
Trần Triệu Dương hơi nghiêng đầu, đồng thời mạnh mẽ giơ chân đạp thẳng đến chỗ trái tim của Lưu An.
“Ầm..”
Lưu An nhanh chóng đưa tay chặn phía trước, sau đó anh ta bị Trần Triệu Dương đạp một cước bay ra ngoài, cũng may nhờ cánh tay cản lại, nếu không chỉ sợ một cú đạp này có thể hoàn toàn đánh anh ta không có đường lui.
“Anh vậy mà là...Tông Sư”, sắc mặt Lưu An đột nhiên thay đổi, bởi vì người có thể né tránh kiếm của anh ta, hơn nữa đường cùng vẫn có thể phản kích, tuyệt đối không phải võ giả bình thường có thể làm được, sợ là chỉ có võ đạo Tông Sư mới có được thực lực khủng bố thế này.
“Nhiều lời vô nghĩa làm gì, có đánh nữa không?”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, không trả lời anh †a. Tuổi người này không lớn, thực lực không †ồi nhưng mà anh nhìn ra được, Lưu An này chỉ còn nhiều nhất ba năm sống. Sinh mệnh lực của anh ta cạn kiệt rồi, có lẽ đây mới là nguyên nhân vì sao anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403065/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.