Đám người Tật Phong đứng bên cạnh nhìn thấy một màn lúc nấy lập tức kích động đến mức đứng dậy võ tay, ra tay như vậy cũng thật tàn nhẫn.
Nghe thấy những lời khích lệ của bọn họ, Nam Cung Yến hơi ngượng ngùng, nhưng mà trong lòng vần có chút đắc ý, cô ngẩng đầu nhìn Trần Triệu Dương, dáng vẻ như thể đang hỏi anh có phục hay không.
“Bà xã, anh biết em tài giỏi, nhưng mà, những kẻ đó đều là những tên liều lĩnh không cần mạng, anh sợ..”, tuy rằng Trần Triệu Dương đã đồng ý nhưng anh vẫn lo lắng như trước.
“Hừ, chẳng lẽ em cứ mãi ở trong vòng bảo vệ của anh được sao?
Anh đã quên sự việc xảy ra hai ngày. trước rồi à? Anh không có khả năng lúc nào cũng ở bên cạnh em, mà bản thân em cũng muốn tự bảo vệ mình, làm cho bản thân ngày càng cường đại hơn”, vẻ mặt Nam Cung Yến kiên nghị, cô quả quyết nói.
“Bà xã, anh xin lỗi”, nghe được lời nói của bà xã, trong lòng Trần Triệu Dương áy náy không thôi, anh lập. tức tiến lên ôm cô vào lòng.
Mấy người Tật Phong thấy tình hình này nào dám ở lại trong này nữa, bọn họ nhanh chóng lặng lẽ rời đi, để lại hai người Nam Cung Yến và Trần Triệu Dương.
“Ông xã, lên tầng..”, được Trân Triệu Dương ôm vào lòng, hai mắt Nam Cung Yến liền trở nên mê ly, cô nhẹ nhàng lẩm bẩm bên tai anh.
Trần Triệu Dương vừa nghe xong đã lập tức bị trêu chọc, đến lúc này rồi sao anh có thể nhẫn nhịn được nữa, ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403071/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.