“A... Tao giết mày”, Hồ Biện ở phía sau nhịn không được nữa, anh ta hoàn toàn không thể chấp nhận được việc người phụ nữ mình yêu nhất lại đi yêu kẻ thù lớn nhất của mình.
“Đừng xúc động, giao cho tôi đi”, Trần Triệu Dương giữ chặt Hồ Biện, nhất định phải cưỡng chế thu hẹp. phạm vi giải quyết chuyện này.
Nghe Trần Triệu Dương lên tiếng, dù Hồ Biện vẫn còn rất phân nộ nhưng anh ta cũng biết phải lấy đại cục làm trọng.
“Thật sự là một tên phế vật, đến nước này rồi vẫn còn nhịn được, nếu tao là mày đã tự sát quách đi cho xong”, Hoắc Đông Đình thấy Hồ Biện thật sự có thể nhịn được, nhất thời lên tiếng, hơn nữa kéo người phụ nữ kia lại gân mạnh mẽ hôn cô ta một phát.
“Cậu chủ Hoäc, anh thật hư...”
Người phụ nữ kia vừa nghe được Hoắc Đông Đình nói, lập tức trả lời, hoàn toàn không để Hồ Biện vào mắt.
“Đừng tức giận, anh ta đang muốn chọc giận anh, khoan gấp, xem tôi này”, Trần Triệu Dương lười lôi thôi với những người này, giữ chặt lấy Hồ Biện, mở miệng nói.
“Vù vù..", Hồ Biện gật đầu, nhờ Trần Triệu Dương nhắc nhở, anh ta đã sớm tỉnh táo lại rồi. Một khi bọn họ động thủ ở trong này, hậu quả chỉ sợ không thể tưởng tượng nổi.
“Quả thực là một tên phế vật, tao đã nói đến mức này rồi mày vẫn không muốn ra tay à? Mày sắp chết rồi hả? Sao một chút tinh thần kiên cường cũng không có vậy?”, Hoắc Đông Đình bày ra vẻ mặt hiểu rõ nói, hắn ta không tin mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403088/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.