"Bố, sức khoẻ của con và Yến đều rất tốt, không có bất cứ vấn đề gì, có lẽ điều này còn liên quan đến vấn đề xác suất", đối mặt với câu hỏi của bố vợ, Trần Triệu Dương lập tức thấy hơi lúng túng, lúc này mới bất đắc dĩ nói.
"Con không phải bác sĩ sao? Không phải y thuật của con rất cao siêu sao? Làm sao? Bác sĩ không biết tự khám sao?”, Nam Cung Minh Đức trừng mắt, sau đó hầm hừ nói.
"Bố, bọn con sẽ cố gắng, nhất định sẽ cố gắng”, Trần Triệu Dương toát cả mồ hôi, người bố vợ này thật sự quá hung dữ.
"Thằng nhóc thối, con đừng nói với bố là đã lâu như vậy rồi, mà con vẫn không giải quyết được bà xã con đấy nhé?”, nhìn vẻ mặt xấu hổ của anh, tay già đời Nam Cung Minh Đức lập tức phát hiện ra sự thật, tức giận hỏi.
"Bố, không có chuyện gì đâu, tình cảm của con và Yến cực kì tốt, không phải vừa rồi bố cũng thấy được sao”, nghe bố vợ nói vậy, Trần Triệu Dương cảm giác mình đã sắp không chống đỡ được nữa.
"Được rồi, bố mặc kệ chuyện của vợ chồng trẻ hai đứa, nhưng mà, bố chỉ có một yêu cầu, trước khi hết năm nhất định phải mang thai, bố đang chờ bế cháu ngoại đấy", Nam Cung Minh Đức kiên quyết nói.
"Cái gì?”, nghe thấy ông nói vậy, Trần Triệu Dương lập tức trợn tròn mắt, mọi chuyện còn chưa ra gì mà muốn mang thai, bố vợ này cũng quá không biết phải trái.
"Được rồi, cứ quyết định như thế đi. À, đúng rồi, quên mất việc chính. Ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403117/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.