Tất nhiên, tâm trạng của Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến cũng không có nhiều thay đổi, dù sao thì cũng đã có Hồ Lộc Minh, nên cho dù căn biệt thự có được xây dựng sang trọng đến đâu thì họ cũng sẽ không quá mảy may.
Chỉ có Tuyên Hoàng là vui vẻ hơn cả, về phần Tật Phong và những người khác, trong những năm ở nước ngoài chưa nơi nào là họ chưa đặt chân qua, nên cho dù là một tòa lâu đài lớn của phương Tây thì họ cũng sẽ không quá kinh ngạc.
Sau khi sắp xếp chỗ ở cho mọi người xong, mọi người cùng đến sảnh chính của biệt thự.
“Cậu Trần, mặc dù thực lực của anh rất siêu phàm, nhưng Lữ Đại Vĩ này không đơn giản, không chỉ là một người tu luyện bình thường”, sau khi mọi người tập hợp, nhận được sự đồng ý của Trần Triệu Dương, Tăng Kim Lai đã lên tiếng trước.
“Ồ, Lữ Đại Vĩ này có lai lịch lớn lắm sao?”, Trần Triệu Dương hơi ngạc nhiên khi nghe Tăng Kim Lai nói.
Tuy nhiên, suy nghĩ một chút thì điều đó cũng hợp lý.
Một người tu luyện bình thường, không có tài nguyên, không có mối liên hệ, nếu tu luyện được đến cấp bậc cao thủ thì quả là một nhân tài.
Dù có tài năng xuất chúng nhưng Lữ Đại Vĩ chắc chăn không phải loại thiên tài có thể tự mình luyện võ.
"Chuyện là thế này, Lữ Đại Vĩ đã từng bái sư ở Thiết Quyền Tông. Dù chỉ học ba năm ở Thiết Quyền Tông, ông ta vẫn thường xuyên liên lạc với Thiết Quyền Tông. Tất nhiên, phần lớn thời gian là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403411/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.