Sau khi đến căn cứ của Long Tổ, Trần Triệu Dương đặc biệt ngửi thấy một mùi máu tanh nhàn nhạt trong không khí, khiến anh khẽ nhíu mày.
Anh lập tức gọi điện cho Phạm Thanh Thanh, nhưng đổ chuông rất lâu mà không có ai bắt máy.
Trần Triệu Dương bèn cất điện thoại đi, lập tức. bước lên lầu.
Lúc sắp tới tầng lầu của bọn họ thì mùi máu tanh càng lúc càng nồng hơn, khiến cho Trần Triệu Dương đề cao cảnh giác, mắt xuyên thấu lập tức quét ra, bao phủ cả gian phòng của Long Tổ.
Trong lòng anh khẽ run lên, bởi vì cả gian phòng của Long Tổ vô cùng hỗn loạn, khắp nơi đều là vết máu, trong đại sảnh, chú Vinh nằm trên vũng máu, còn đám ba người Phạm Thanh Thanh thì không thấy tăm hơi.
“Chú Vinh, ông sao rồi?”, mặc dù Trần Triệu Dương không muốn dính líu đến mấy chuyện này, nhưng gặp phải tình huống này cũng không thể làm ngơ, Trần Triệu Dương đạp cửa xông vào.
“Cậu... cậu Trần, e là tôi không xong rồi. Cứu ba người họ, ba người họ đã bị bắt đi rồi”, khi chú Vinh, người chỉ còn lại chút hơi thở cuối cùng nhìn thấy Trần Triệu Dương thì trong mắt dấy lên một tia hy vọng, gắng sức nói.
“Ông khoan hẳn nói, để tôi giúp ông chữa trị”, Trần Triệu Dương không cho phép bất cứ một người nào còn đang còn thở hổn hển chết ở trước mặt mình, cho dù kinh mạch của chú Vinh đã đứt và bị nội thương rất nghiêm trọng.
Mặc dù chú Vinh rất muốn Trần Triệu Dương đừng bận tâm đến mình, nhưng nhìn thấy vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403443/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.