Trần Triệu Dương đang ở thành phố Long Hải nên không hề biết mấy chuyện này. Lúc này, anh đang vô cùng buồn chán ở văn phòng của Nam Cung Yến. Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng đi họp đã hơn một tiếng đồng hồ nhưng tới giờ vẫn chưa về.
“Đói quá đi, sao còn chưa về nữa”, sau khi đợi hai tiếng đồng hồ, Trần Triệu Dương sắp ngã quy tới nơi rồi, sớm biết thì đã nói thẳng với cô, bản thân quen với.Julia, hai người họ cũng không phải vất vả như vậy rồi.
Cuối cùng, giờ tan ca 5 giờ rưỡi đã đến, nét mặt của hai người Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng vô cùng hồng hào quay về phòng làm việc.
“Trần Triệu Dương, anh đã đi làm gì vậy? Sao lại phờ phạc thế kia?”, hai người phụ nữ vừa cười vừa nói chuyện đi vào văn phòng, thấy vẻ mặt buồn chán của Trần Triệu Dương thì nghỉ ngờ hỏi lại.
“Không có làm gì cả. Chán quá đi, lại đói nữa”, Trần Triệu Dương tỏ ra chán đời và lên tiếng nói.
“Ha ha... đi thôi, em đưa anh đi ăn một bữa hoành tráng”, Nam Cung Yến nghe vậy thì bỗng dưng thấy vui, còn tưởng Trần Triệu Dương làm chuyện gì mà mệt ra nông nỗi này.
“Bữa ăn hoành tráng?”, Trần Triệu Dương nghe Nam Cung Yến nói vậy thì đôi mắt bỗng chốc sáng rực, buổi trưa không ăn gì mà đi thẳng tới công ty của họ, bây giờ anh đói muốn chết đây.
“Tuyên Hoàng, em cảm thấy chị nên mặc gì tham gia bữa tiệc rượu đây? Bộ lễ phục màu đỏ thì sao? Hay là bộ màu đen kia?”, Nam Cung Yến không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403597/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.