“Đúng vậy, Trần Triệu Dương, cậu mau đi đi, nói chuyện với tổng giám đốc cho khéo vào. Đừng lo lắng, tôi không nghĩ là cậu bị đuổi việc đâu”, Hứa Mỹ Tình đứng bên cạnh cũng tỏ ra lo lắng.
“Ha ha... Tôi đã nói rồi, không sao đâu. Được rồi, tôi đi trước đây. Mọi người nhớ giữ gìn sức khoẻ”, Trần Triệu Dương mỉm cười, sau đó chào tạm biệt hai người họ rồi đi tới văn phòng của Nam Cung Yến.
Lúc tới văn phòng của Nam Cung Yến, Trần Triệu Dương đột nhiên thấy hồi hộp. Lúc nãy nói cười với mấy cô gái kia trước mặt vợ của mình, đúng là tự tìm đường chết mà.
“Vợ à, họp lâu như vậy, em có mệt không? Nào, để anh massage cho em nhé”, Trần Triệu Dương gõ cửa, sau đó đi vào với vẻ mặt nịnh bợ.
“Thôi đi, không phải anh còn có rất nhiều hồng nhan tri kỷ hay sao, đi mà massage cho người ta đi”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, Nam Cung Yến tức giận lên tiếng.
“Vợ à, em còn không hiểu anh ư. Anh là thật lòng thật dạ với em, tuyệt đối không động lòng với bất kì người phụ nữ nào khác”, Trần Triệu Dương vừa nghe thì võ ngực bảo đảm.
Sau đó, anh đi tới phía sau của Nam Cung Yến, đặt tay lên đôi vai của cô rồi nhẹ nhàng massage.
“Cũng không chắc được, miệng lưỡi đàn ông là quỷ gạt người. Chỉ sợ đến lúc anh đem em đi bán mà em còn không hề hay biết”, Nam Cung Yến cũng không có đẩy Trần Triệu Dương ra, cô khẽ nhắm mắt lại rồi từ tốn nói.
“Làm sao có chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/403832/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.