Tặng?
Một đoàn người nhất thời đều có chút không phản ứng kịp, nhà hàng hải sản Thượng Cảnh này, xét trong cả thành phố Ninh cũng có thể xem như cao cấp, thế mà lại gửi tặng đồ ăn trị giá cả trăm triệu đồng cho bọn họ ăn á?
Hình như trong mấy người bọn họ, đâu có ai có bản lĩnh lớn tới vậy nhỉ.
Trong đó có một người bạn học đã thân quen từ lâu với Vương Cường, lúc này đảo tròng mắt một cái, sau đó nói.
“Vương Cường, cậu khiêm tốn quá rồi đấy, trong mấy người chúng ta, ai có thể quen biết được với quản lý nhà hàng ấy cơ chứ, sợ rằng cũng chỉ có cậu mới có thể tiếp xúc được với mấy nhân vật tầm cỡ như thế thôi.”
Ủng hộ tích cực như vậy, quả nhiên, trên thế giới này không thiếu nhất chính là mấy người ưa nịnh nọt.
“Chắc chắn là vậy rồi, Vương Cường, cảm ơn cậu đã mời chúng tôi một bữa tiệc lớn thế này nhé, nói thật chứ, tôi sống đến từng này tuổi rồi, còn chưa từng được ăn đâu.”
“Vương Cường, cậu lợi hại thật đó, đến quản lý cũng gửi tặng đồ ăn cho cậu, ba cậu bây giờ nhất định cũng được xếp vào hàng thượng lưu ở thành phố Ninh rồi đấy nhỉ, sau này ông bạn cũ tôi đây mà có chuyện gì, thì cậu không được từ chối đâu đấy.”
Vương Cường tuy trong lòng cũng đầy nghi hoặc, nhưng đã được tâng bốc lên tận trời thế rồi, lại thêm một bàn đồ ăn trước mặt, ngoại trừ anh ta ở đây toàn là dân làm công ăn lương nghèo kiết xác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-ngong-than/511697/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.