“Ba, con muốn ngồi xe bus, có một lần bà nội cho con đi, xe rất to ấy.”
Khoảng lúc sáu giờ chiều, Sở Vĩnh Du dẫn Hữu Hữu đi ra từ Thiên Nguyên, Hữu Hữu chỉ một chiếc xe bus đi qua, mặt đầy mong đợi.
“Được thôi, vậy ba dẫn Hữu Hữu ngồi xe bus nhé.”
Vẫn là nguyên nhân của tập đoàn Chúc Thị, hôm nay Đồng Ý Yên phải ở công ty tăng ca họp xử lý rất nhiều công việc, cho nên chỉ có thể là Sở Vĩnh Du dẫn Hữu Hữu về khách sạn trước.
Nhìn kĩ điểm dừng, sau khi bước lên một chiếc xe bus, bởi vì là giờ cao điểm tan làm, cho nên trên xe có rất đông người, sao có thể có chỗ ngồi được.
“Anh trai, anh dẫn theo đứa bé, anh ngồi đi.”
Một người trẻ tuổi đeo kính vàng ở bên cạnh rất lịch sự đứng lên, nhường chỗ ngồi cho Sở Vĩnh Du.
“Cảm ơn chú.”
Hữu Hữu ngoan ngoãn nói một câu khiến Sở Vĩnh Du vốn muốn từ chối lại chỉ có thể nói cảm ơn, sau đó đặt Hữu Hữu ngồi xuống.
Lúc này, xe bus rung lắc, người trẻ tuổi kia đứng không vững, một túi tài liệu trong suốt trong tay rơi xuống chân Sở Vĩnh Du.
Anh giúp người kia nhặt túi lên, sau khi nhìn qua cười đưa lại.
“Sao vậy? Đang tìm việc à?”
Người trẻ tuổi kia xấu hổ cười.
“Đúng vậy, đáng tiếc tôi chỉ tốt nghiệp chuyên ngành đại học, tìm việc có chút khó khăn, haha.”
Ánh mắt khi nãy, Sở Vĩnh Du đã nhìn rõ cậu nhóc này tốt nghiệp chuyên ngành bất động sản, lập tức nói.
“Đến công ty
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-ngong-than/511759/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.