Ừng ực!
Tiếng nuốn nước bọt liên tục không ngừng phát ra, phải biết là mấy trăm người trước sau hoặc đồng thời cùng nuốt nước bọt, âm thanh hình thành thật sự quá kì lạ.
Trong mắt của bọn họ vẫn tràn đầy sự kinh ngạc.
Dù sao trước đó Phàm Trần để lại cho bọn họ ấn tượng quá lớn, lớn đến mức khiến người khác tuyệt vọng, đặc biệt là những võ giả bị đánh bại kia, sẽ càng cảm nhận một cách sâu sắc.
Nhưng, chính là loại sức mạnh này lại bị Sở Vĩnh Du đè bẹp trong phút chốc, hơn nữa, loại đè bẹp này còn vô cùng xem thường, từ đầu đến cuối, Sở Vĩnh Du còn không thèm liếc nhìn Phàm Trần dù chỉ một cái, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào con rể của nhà họ Lư, Tỉnh Vu Dịch.
Nhìn thấy đầu của Phàm Trần không còn lăn trên mặt đất nữa, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút điên cuồng, không ngừng phát ra những tiếng thì thầm.
“Aiya, aiya, tôi nhìn thấy cái gì thế nào? Quá khoa trương rồi, đây chính là võ giả cường đại chân chính phải sao? Tay đao còn sắc hơn cả đao thật.”
“Đáng sợ! Quá đáng sợ rồi! Phàm Trần đường đường là võ giả lục phẩmi, lại không qua được một chiêu của Sở Vĩnh Du này.”
“Trận chiến này, thật sự không phí công đến xem mà, cảnh tượng lúc nãy, tôi cảm thấy những võ giả tham gia trận đấu lúc nãy giống như đang chơi nhà chòi vậy.
Cho dù thì thầm to nhỏ như thế nào, Sở Vĩnh Du đều không quan tâm, anh đang đợi, đợi câu trả lời của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-ngong-than/511868/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.