Trung tâm Tinh Hà, Lâm Lôi, Bối Bối hai người đứng trên mặt khối đá lớn đang trôi dạt. 
"Không chừng xung quanh có nguy hiểm" Bối Bối nhìn về bốn phía. 
"Ẩn núp tại núi đá ở trung tâm Tinh Hà sao?" Lâm Lôi nhịn không được quan sát bốn phía xa xa, lập tức cười nói: "Bối Bối, ngươi đừng nghĩ lung tung vậy chứ, tại trung tâm Tinh Hà chiến đấu, phỏng chừng không có thống lĩnh nào dám làm như vậy. Một khi không cẩn thận, bị hãm nhập vào khe nứt không gian và không gian loạn lưu thì sẽ rất thảm đấy" . 
"À, cũng đúng" . Bối Bối cũng không khỏi sờ sờ cái mũi của mình, cười hắc hắc một tiếng. 
"Tốt lắm, đứng ở trung tâm Tinh Hà, rất dễ bị người khác phát hiện, chúng ta mau kiếm đường để đi tiếp. Thực nhanh đi sang bên kia" . Lâm Lôi liền nói. 
"Đúng." Bối Bối cũng lập tức quan sát khe nứt không gian và không gian loạn lưu phía trước. 
Tại trung tâm Tinh Hà, nếu bên kia có người quan sát, rất dễ dàng phát hiện ra Lâm Lôi, Bối Bối hai người. 
"Không được, cái này không được" . Lâm Lôi lắc đầu bỏ qua một cái thông đạo mà mình mới phát hiện. Đôi khi phát hiện một thông đạo kéo dài đến trăm dặm, nhưng lại bị khe nứt không gian hoàn toàn ngăn trở, không có chút cơ hội nào. 
Lâm Lôi cùng Bối Bối đều cấp tốc tìm kiếm. 
"Lão Đại, ta phát hiện một cái thông đạo" . Bối Bối kinh hỉ nói. 
"Vậy sao? Cái nào?" Lâm Lôi cũng không nhịn được vui vẻ. 
"Bên này, ngươi xem, theo đường 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-long/1981003/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.