Hồng Sa thành là một tòa thành nhỏ, nhân khẩu trong thành cũng chỉ khoảng vạn người mà thôi.
Mấy người Lâm Lôi rời khỏi lâu thuyền, trực tiếp thẳng tiến đến Xích Nhĩ quận thành phía trước. Khi tới Hồng Sa thành liền dừng ở đây ăn cơm trưa.
Trong một gian phòng riêng trên tầng hai của tửu điếm, nét mặt của Chiêm Ni, Cơ Ân hiện đều ánh lên nụ cười có phần phấn khích.
"Ha ha, chiều tối hôm nay là chúng ta sẽ đến Xích Nhĩ quận thành rồi, sau này phiền phức có lẽ sẽ ít đi" . Cơ Ân hớn hở.
Chiêm Ni cũng gật đầu: "Chúng ta đến Xích Nhĩ quận thành rồi, đại nương cũng không dám công khai xuống tay với chúng ta" .
"Chiêm Ni, Cơ Ân, các ngươi suy nghĩ thực là đơn giản" . Lâm Lôi cười, "Đến Xích Nhĩ quận thành ngược lại càng thêm nguy hiểm. Đại nương mà các người nhắc tới, có thể không phải là kẻ nhát gan như các người nghĩ đâu" .
Nữ nhân mà ác độc thì cực kỳ đáng sợ.
Sống trong Ma Thú sơn mạch ba năm, Lâm Lôi cũng đã từng gặp phải những loại người âm hiểm ngoan lạt, đại nương của Chiêm Ni hoàn toàn có thể giết chết Cơ Ân ngay trong Xích Nhĩ quận thành mà không hề để liên lụy tới bà ta ".
" Thực vậy sao? " Cơ Ân có chút hoảng sợ, hiển nhiên nó chỉ mới là một thiếu niên mười bốn tuổi mà thôi.
Lâm Lôi cười, nói: " Đừng nghĩ nhiều như vậy nữa. Chiều nay chúng ta không đến Xích Nhĩ quận thành vội, trước hết cứ nghỉ ngơi tại Hồng Sa thành này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-long/1982287/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.