Sáng hôm sau,Phong Thanh liền bắt tay thực hiện chiến dịch " vừa đấm vừa xoa" vs Ánh Nguyệt.
"Ánh Nguyệt à~hôm nay tôi xuống bếp làm điểm tâm cho cô nek" Phong Thanh ns khi thấy Ánh Nguyệt bước xuống, hôm nay vì lấy lòng vợ tương lai, nên cô phải dậy sớm a...
Lúc nãy còn làm vỡ vài cái chén, cái tô, nhưng hên là Ánh Nguyệt thuộc dạng ngủ mà còn nghe nhạc nên ko sao... Ừ chắc ko sao? Cô còn làm cháy cái nồi... Ms vừa phi tan chứng cứ xong.
Còn Ánh Nguyệt? Cô vừa xuống liền nghe có mùi khen khét, càng ngạc nhiên hơn là con heo lười thường ngày ngủ mà mùa xuân đến mùa đông còn ko biết đường dậy, bắt cô phải kêu nữa cơ...
Vậy.. Cô đang thấy gì? Dậy sớm hơn cô.. Còn làm điểm tâm.. Cho cô?
Ko biết có bỏ thuốc độc ko nữa, hay là muốn trả thù vụ cô cho chạy maratong vs nhà vệ sinh?
Nghĩ đi nghĩ lại.. Ân.. Vẫn là xem coi Phong Thanh có bị bệnh ko. Ns là làm, cô chạy đến trước mặt Phong Thanh đưa tay sờ trán Phong Thanh và trán mik, ko nóng cho lắm, liền áp trán mik vào trán Phong Thanh.
Gần đến độ, Phong Thanh có thể ngửi đc hơi thở bạc hà nhàn nhạc vủa Ánh Nguyệt. Mặt Phong Thanh nóng rần, đỏ lên.
Ánh Nguyệt, ngước đầu lên nhìn Phong Thanh.
"Sao nóng hơn hòi nãy vậy, mặt đỏ hơn lúc nãy luôn, cô chắc bị sốt rồi, để tôi đi mua thuốc, đợi chút" Ánh Nguyệt vừa xoay người, Phong Thành liền bắt lấy tay cô.
Phong Thanh hơi ngượng ns,
"Ko.. Ko cần, chỉ hơi mệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-moi-that-kho-be-cong/478493/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.