"Rủ mik đi chơi?" Phong Thanh tròn mắt hỏi Hoàng Nam.
"Đúng vậy.. Ah.. Cô bạn này đi chung cũng tốt. Càng đông càng vui" vừa ns vừa chỉ vào Ánh Nguyệt.
Ánh Nguyệt dứt khoác từ chối.
Còn Phong Thanh nghe đến đi chơi là hớn hở đồng ý.
"Đi.. Đi. Đi. Tui đi thay đồ liền".
Khuôn mặt Ánh Nguyệt bắt đầu trầm xuống, vội ns.
"Tôi suy nghĩ lại rồi. Đi chơi một chút cũng tốt" ns rồi cũng xoay người đi thay đồ.
Để lại Hoàng Nam nở nụ cười xấu xa.
Hắc.. Hắc.. Nhìn biểu hiện của cô nàng Ánh Nguyệt đó là biết có ý vs Thanh Thanh, mà sao nghe cô ấy ns là Ánh Nguyệt đâu để ý cô ấy. Haizzz đầu đất này... Người ta như vậy mà nhìn ko ra. Hay là mik nhạy cảm quá ta.
Đang suy nghĩ thì một bàn tay đánh vào vai hắn làm hồn hắn đang bay chín tầng mây rớt thẳng xuống -18.
"Nè.. Làm gì mà ngẩn ngơ vậy ba" Phong Thanh ns.
Hoàng Nam cười trừ.
"Ko có gì.. Đi thôi" nhìn lướt thấy ánh mắt lạnh băng của Ánh Nguyệt.. Làm hắn rùng mik.
Đáng sợ thật! Có khi nào giúp Thanh Thanh xong mạng mik cũng vừa vặn mất đi ko..?
Đi dạo shopping một lúc, cả ba vào quán để ăn uống một chút, trong lúc mua sắm Phong Thanh đi ở giữa, căng thẳng ko ngớt. Tại sao ư? Tại vì..
"Này.. Hai người coi, hai cái váy này cái nào đẹp hơn"
Ánh Nguyệt.. "Cái kia" chỉ cái bên phải.
Hoàng Nam... "Ko ko cái này nek" chỉ cái bên trái.
Hoàng Nam nhìn sang Ánh Nguyệt.
"Cậu chẳng có mắt thẩm mĩ"
Ánh Nguyệt tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-moi-that-kho-be-cong/478497/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.