NGÂM NGA
Chương 53: KHÔNG THỂ THOÁT RA.
***
"Tương lai cho dù xảy ra chuyện gì, em phải sống tốt nhé!"
Đây là lần đầu tiên Nguyễn Niệm Sơ nghe thấy Lệ Đằng nói bằng giọng điệu này. Giọng điệu ấy hoàn toàn khác những lời âu yếm hay thô tục trước kia anh nói với cô. Nó dịu dàng, êm ái, ngập tràn yêu thương, thậm chí còn lộ ra đôi phần thành kính.
Nghe xong, đôi mắt Nguyễn Niệm Sơ lóe lên.
Cánh tay Lệ Đằng ôm Nguyễn Niệm Sơ thêm gắt gao, thân mình cao lớn che phủ cô hoàn toàn dưới cơ thể. Từ góc độ này, càng lộ rõ sự mảnh mai, mềm mại của cô. Dường như sợ làm cô đau, anh giảm bớt lực nơi cánh tay, đôi môi kề sát thái dương cô, đặt xuống một nụ hôn.
Vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy eo anh, Nguyễn Niệm Sơ hỏi: "Sao bỗng nhiên anh nói điều này?"
Người kia lặng thinh.
Nguyễn Niệm Sơ nghiêng đầu, thấy anh cúp mắt, hàng mi dày và rậm như hai cái quạt nhỏ. Ánh sáng rọi nên những cái bóng đậm nhạt trên khuôn mặt anh, đường nét dường như cũng được làm dịu đi.
Một chốc, Lệ Đằng khép mi, giọng nói trầm khàn: "Vợ ơi, anh hơi mệt!"
Đáy mắt Nguyễn Niệm Sơ ươn ướt. Cô cong môi, bàn tay se sẽ vỗ lưng anh: "Vậy ngủ nào!"
Hơi thở của anh dần đều đều.
Đêm nay ôm nhau ngủ, tuy Nguyễn Niệm Sơ bị ép thành chiếc bánh quy, nhưng nghe nhịp tim vững vàng, mạnh mẽ của Lệ Đằng, cô ngủ ngon cực kỳ.
Sau khi bị bắt cóc tại Campuchia 7 năm trước, đã rất lâu rồi cô chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-ngam/301367/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.