Chương 47: Không bằng chó lợn. (1)
Ngay cả Thanh Mặc cũng thất thần thở dài:
- Những việc này quá lớn!
Bất kỳ ai đều có thể nghĩ đến, nếu như chân tướng của những vụ án này quả thực như lời nói của Đông Ly tiên sinh, vậy hậu quả sẽ như thế nào!?
Lương Tân đưa tay lên áo lau mồ hôi lạnh nơi lòng bàn tay, một khi chân tướng của những vụ án này bị vạch trần, giữa các môn phái lớn phút chốc gia tăng vô số thù hận không thể nào hóa giải được.
Những thù hận này từ Ngũ đại tam thô, Nhất tuyến thiên đến Cửu cửu quy nhất, rồi đến những môn tông nhỏ phía dưới, tất cả đều bị kéo vào. Đông Ly tiên sinh không quan tâm đến tông phái, không quan tâm đến tu vi, lôi kéo một lượng lớn tu sĩ đến Đồng Xuyên chỉ vì mượn miệng lưỡi bọn họ truyền sự việc của ngày hôm nay vào tu chân giới.
Nói cho cùng, lao nhân bày ra ván cờ này cũng không có gì làm kỳ lạ, nhưng chặt chẽ ứng với câu: Muốn ngừng mà không được!
Tu sĩ đang có mặt ở đây đều hiểu rõ ông ta muốn tu chân đạo tự giết lẫn nhau, nhưng liệu có kẻ nào không động tâm với lời nói của ông ta không?
Khổ chủ nhất định phải báo thù mà hung thủ vì bảo vệ tánh mạng nói không chừng sẽ 'tiên thủ hạ vi cường'.
Lần này quả thực là buổi luận đàm dài, bốn mươi lăm vụ huyền án trong giới tu chân dĩ nhiên bị ông ta điều tra ra hung thủ, mà đám tu sĩ ở phía giằng co
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-son/2221646/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.