Cảm giác phải xa một người bạn... À ko có thể gọi là một tình yêu, tình yêu ko sâu đậm, nhưng anh sẽ giữ mãi trong tâm trí... Anh sẽ đặt chuyện tình mình là “ Chuyện người đi ngang đời tôi nhé”
Chia tay em trong nước mắt và muôn ngàn nỗi đau cắn rứt, mình trở về nhà với thân xác rã rời... chỉ thầm mong em luôn đc vui và hạnh phúc...
Nằm dằn vặt mãi... mình chợt nhận ra mình đang ở đâu, và mình hiểu rõ bản thân mình thật sự cần ai...
ĐT lại reo lên... “ Con Cờ Hó “
K: Alo... chủ trại hòm nghe
Mình ko nghe tiếng động gì bên kia... một lúc sau
Đ: Dạ.. dạ... lộn số xin lỗi...
Cúp máy mình cười lộn ruột cả lên... và đt lại reo tiếp
K: Alo... mobi phone xin kính chào quý khách... nhấn phím số 4 qẹo trái, phím số 6 qẹo phải... nhấn phím 8 để đi thẳng...
Đ: Anh giỡn mặt vs em đó hả
Nghe em có vẽ hơi nóng
K: Hihi... anh giỡn vs bà xã chút mà
Đ: Em muốn nói chuyện với anh.. ko đùa giỡn
Nghe giọng có vẻ rất nghiêm túc... mình đổi giọng
K: Đợi anh 5 phút... anh chạy lên nhà em
5 phút sau có mặt tại nhà em...
Đ: Sáng sớm anh đi đâu sớm vậy?
K: Anh có đi đâu đâu
Đ: Mẹ anh gọi nói em nghe nè
Ax... đm ko ngờ mẹ mình biết mình vs em quen rồi, lại còn gián điệp cho em nữa
K: Ah... con Na đi us... anh ra đưa nó đi thôi
Đ: Tình cảm dử vậy??
K: Thì bạn bè... gặp mặt lần cuối mà
Dứt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-than-yeu/384616/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.