Nghe đến đó, Nhan Dược và Triển Vân Khí đại khái đều đã hiểu được ý của
Chưởng môn, cũng biết sự việc cực kỳ quan trọng, không dám sai lầm, cả hai
đều vẻ mặt trịnh trọng nhận lệnh rời đi.
Triệu Đăng Tử lại nói với Lộc Ấu Minh: “Ngươi phải trông chừng tình hình tại
Linh cốc này.”
Lộc Ấu Minh hiểu ý của ông ta, chuyện nơi đây không thể để cho quá nhiều
người biết được, cho dù là người trong này, liền nhận lệnh rời đi.
Triệu Đăng Tử nhìn chằm chằm vào thế giới không biết bên trong cổng chào
ngọc thạch một hồi, rồi cũng xoay người lướt đi, ông ta cần phải sắp xếp những
công việc liên quan, ví dụ như chuyện đã nói vừa rồi, bí mật chuẩn bị nhân thủ
có năng lực.
Nhìn thấy những người này đều đã đi rồi, Độ Nương nắm chặt Huỳnh thạch tại
dưới vực sâu như trút được gánh nặng.
Vì vậy, xúc tu dây leo của nó nằm dưới cổng chào ngọc thạch nhanh chóng
được thu hồi, thoát thân khỏi lối vào động phủ.
Rất nhanh, cổng vào động phủ dao động lắc lư một hồi, rồi theo cành dây leo hạ
xuống, cổng chào ngọc thạch trong không trung cũng hư không biến mất, không
còn bóng dáng tăm hơi.
Nhưng rồi, cành dây leo đang hạ xuống chợt ngừng lại, Độ Nương tại dưới vực
sâu rơi vào trạng thái trầm tư.
Sau khi phục hồi lại tinh thần, bà ta ngửa mặt nhìn trời, buông tiếng thở dài, có
vẻ khá bất đắc dĩ.
Xúc tu dây leo đang tạm dừng tại không trung lại lần nữa vươn lên cao, sau khi
đến vị trí lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-tien/1944487/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.