Editor: Hướng Nhật Quỳ
Chung Minh Cẩn nghe xong thì ngơ ra, bởi vì Lục Hoài Du chưa bao giờ nói muốn ăn này nọ vào lúc trễ thế này, còn là món xúc xích nướng nhiều dầu nữa.
“Nếu cậu không muốn đi thì thôi.” Lục Hoài Du nói xong vuốt bụng, liếm môi nói: “Lát nữa tôi nấu mì ăn vậy.”
“Không phải không muốn đi.” Chung Minh Cẩn xoay người đi thay giày, cầm điện thoại hỏi: “Ngoài xúc xích nướng ra còn muốn ăn gì không? Tôi đem về luôn.”
Lục Hoài Du cười: “Có xúc xích nướng là đủ rồi.”
Anh cũng không thật sự muốn ăn xúc xích nướng, nhưng lại nhìn trúng khoảng cách của quầy bán xúc xích nướng. Nếu lái xe thì hơi xa, còn nếu đi bộ thì đi về cũng mất ít nhất 20 phút, hẳn đã đủ cho anh đốt xong hương trong túi thơm rồi.
Đến khi Chung Minh Cẩn vừa ra ngoài, Lục Hoài Du dùng tốc độ nhanh nhất chui vào phòng tắm, lấy túi thơm đã mua từ chỗ sơn mị ra rồi đổ hương bên trong lên mặt của bồn rửa tay.
Hương màu vàng đất trông như đầu búp măng mới nhú, nhưng dài nhất cũng chỉ 1cm, phần cuối là phần to nhất, nhưng cũng chỉ cỡ một ngón út.
Đoán chừng phải đốt mấy phút mới xong.
Việc này không nên chậm trễ, sau khi Lục Hoài Du tìm được một góc thì bày hương ra, rồi dùng một cái bật lửa để đốt hương.
Khói xanh lượn lờ tỏa ra từ đầu chỏm hương, tụ thành một sợi khói nhỏ như sợi bông.
Lục Hoài Du sợ lát nữa Chung Minh Cẩn về sẽ ngửi thấy mùi này nên vội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/89104/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.