Editor: Vàng Anh
Tim Lâm Phùng giật nảy.
Anh không nhịn được quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Trình Lộc đang xách vali đứng dưới ngọn đèn đường cách đó không xa, ánh đèn chiếu lên người cô, từng bông tuyết rơi rải rác lên người cô.
Lâm Phùng há miệng, nhỏ giọng gọi: "Tiểu Lộc."
Trình Lộc cười, ánh đèn sáng rực giúp Lâm Phùng nhìn được cô rất rõ ràng, dưới mắt cô có vết bầm đen thật làm cho người ta đau lòng.
Trình Lộc ném vali hành lý tại chỗ, chạy về phía Lâm Phùng, Lâm Phùng bước tới hai bước, Trình Lộc nhào tới ôm anh, tay Lâm Phùng ôm eo cô, hai người ôm chặt nhau.
Lúc này Lâm Phùng mới hoàn hồn, có cảm giác Trình Lộc một cách chân thật, bạn gái anh thật sự trở lại rồi.
Trình Lộc thì thào: "Cuối cùng cũng về kịp, ở nhà ăn cơm chưa?"
"Chưa ăn, đang chờ em đó." Lâm Phùng ôm cô, cô mặc áo khoác lông bên ngoài nên cực kỳ ấm áp.
Những đứa trẻ đang chơi đùa đằng xa cũng phát hiện ra Trình Lộc, lạch bạch chạy từng bước tới, miệng không ngừng kêu "Chị Tiểu Lộc", chỉ chốc lát sau đã đẩy Lâm Phùng sang một bên.
Sự chú ý của Trình Lộc lập tức dời sang mấy đứa trẻ, vẻ mặt Lâm Phùng chán ản, không trách anh không thích trẻ con.
Cho đến khi Tần Văn Hương gọi điện kêu về nhà ăn cơm, mọi người mới đi về cùng nhau, đám con nít chơi đã rồi bây giờ rất đói nên nhanh chóng chạy té khói về nhà, Trình Lộc đi chậm hơn sóng vai với Lâm Phùng.
Đi được hai bước, đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-dua-vao-ao-tuong-de-yeu-thuong/408359/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.