Edit: Xám
Bước một, tìm một cái gương và đặt lên bàn.
Bước hai, lót một tờ giấy lên bàn.
Bước ba, đứng trước gương, tay trái cầm tóc mái, tay phải cầm kéo cắt.
............
Sau khi trải qua ba bước trên, tóc mái tôi đã ngắn đi rất nhiều, không còn chĩa vào mắt nữa, nhưng nó cũng trở nên lởm chởm như bị chó gặm vậy.
Lặng lẽ ném mớ tóc vụn vào thùng rác, tôi bưng tóc mái chạy sang nhà Lục Hi cách vách.
Lục Hi vừa mở cửa đã bị bộ dáng của tôi dọa sợ: "Làm sao vậy, đầu đau sao?"
"Không phải." Tôi chui vào nhà cậu, thay dép, bắt lấy tay cậu ấy, "Cậu xem tóc mái tớ nè, giúp tớ mới."
Lục Hi rất thẳng thắn phụt cười, vừa cười vừa xoa đầu tôi: "Được."
"Cậu cười cái gì hả......" Hơn nữa còn cười đến vui vẻ. Đương nhiên tôi biết cậu ấy không phải đang cười nhạo tôi.
"Xin lỗi, xin lỗi, không phải tớ cười tóc mái cậu, chỉ là cảm thấy...... Dáng vẻ cậu che tóc mái rồi tới tìm tớ quá là đáng yêu." Lục Hi ngừng cười giải thích cho tôi, nói được hai câu lại không nhịn được bắt đầu cười tiếp, "Tại sao lại đáng yêu như thế chứ......Ha ha ha......"
Tôi không kìm được mà cũng cười rộ theo.
Thành thật mà nói khi Lục Hi vừa cười vừa giải thích, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh trông rất đáng yêu.
Cười đủ rồi, cậu ấy đẩy tôi vào phòng tắm, chuẩn bị giải quyết cái mái bị tôi phá thành mái chó gặm.
Đem một cái ghế vào phòng tắm cho tôi ngồi, lại đưa tôi một cái áo sơ mi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1949179/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.