Edit: Xám
Beta: Tiểu Hạ
"Lục Hi."
"Hửm? . . . . . . Làm sao vậy, Tiểu Nhạc?" Lục Hi sửng sốt một chút, sau đó thật cẩn thận đánh giá sắc mặt của tôi, "Cậu không vui à? Xảy ra chuyện gì? Không phải là tớ. . . . . . Có người làm cậu tức giận? Là ai?"
Khi nói đến hai chữ cuối cùng, giọng điệu của cậu trở nên rất dịu dàng.
Mặt tôi không chút thay đổi mà chỉ chính mình.
"Ai?" Lục Hi chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt hoang mang, "Tiểu Nhạc làm Tiểu Nhạc tức giận?"
—— Hầy, nhìn thấy bộ dạng này của Lục Hi, tôi không nghĩ mình còn có thể căng da mặt nữa.
Tôi lặng lẽ dựa vào người Lục Hi, Lục Hi rất hợp tác đỡ lấy vỗ nhẹ vào lưng tôi như đang dỗ dành: "Được rồi, cậu đừng tức giận, Tiểu Nhạc ngoan."
"Lục Hi, cậu không có cảm giác gì sao không?" Tôi rầu rĩ hỏi.
"Có, đương nhiên là có." Lục Hi tâm trạng rất tốt xoa đầu tôi, "Tiểu Nhạc mềm mại, ấm áp, khi dựa vào vòng tay tớ luôn khiến tớ cảm thấy an tâm."
Tôi bị hắn dỗ thoải mái đến mức suýt nữa híp mắt buồn ngủ.
"Còn cảm giác khác thì sao? Cảm giác khác ấy?" Tôi tiếp tục dựa vào cậu ấy, gần như không đứng vững được. Lục Hi khiến tôi lộ ra nét vui vẻ, giúp tâm trạng tôi được ổn định
"Cái khác thì. . . . . . Rất vui, muốn tớ cõng cậu không?"
"Không còn gì để nghĩ nữa à?" Tôi vắt óc nghĩ cách để gợi ý vòng vo, "Ví dụ như nếu tớ tiếp tục dựa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1950406/chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.