Editor: Xám
"Oa...... Tiểu Nhạc, đây là cuộc gặp gỡ của định mệnh! Tớ lại gặp được cậu rồi!"
Vừa ngồi xuống ở phòng thi bốn, nữ sinh ngồi phía trước vẻ mặt kích động quay đầu qua đây, hai tay kéo tay của tôi, bày ra tư thế giống như cầu nguyện.
Tôi yên lặng đánh giá một chút —— xinh xắn hoạt bát, mắt to mặt trái xoan, tóc hơi hơi xoăn.
......Không có ấn tượng gì, có thể tôi đã quên mất mặt cô ấy.
Nhưng chờ chút, chúng tôi rất thân nhau sao? Cho đến bây giờ có thể lôi kéo tay tôi như vậy, trừ bố mẹ tôi ra thì chỉ có Lục Hi thôi đấy!
Tôi yên lặng rút tay về rồi để tay xuống gầm bàn: "Đã lâu không gặp."
Cho dù nói như thế nào thì đối phương trông có vẻ biết tôi, hơn nữa cô ấy cũng đã bắt chuyện với tôi, bây giờ thể hiện ra bản thân không nhớ thì không được lịch sự cho lắm......Nói chung trước tiên cứ trả lời như vậy, có lẽ từ từ rồi sẽ nhớ ra cô ấy là ai.
"Thật sự đã lâu rồi không thấy cậu, mỗi lần tớ muốn tìm cậu, cậu không phải bị Lục Hi chặn lại, thì chính là bị Lục Hi chặn lại!" Cô gái không vui bĩu môi, giây tiếp theo lại cười rộ lên, "Hiện tại thì ok rồi, Lục Hi chắc chắn là ở phòng thi một, cậu ta sẽ không thể can thiệp vào chuyện của tớ nữa!"
......Kiểu nói lật mặt là lật mặt, giây trước trời quang giây sau trời mưa, cảm giác giống như đã từng quen biết......
"Cậu tìm tớ có chuyện gì sao?"
"Có chuyện rất quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-la-mot-ten-benh-kieu/1950421/chuong-11-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.