Thời gian còn lại trước kỳ thi đại học giống như một tảng đá lớn treo trên đầu, mỗi ngày đều từ từ hạ thấp, dù là người vô tâm vô tính cũng ít nhiều cảm thấy lo lắng. Cận Hành cũng không biết phải khuyên thế nào, có áp lực cũng tốt, có áp lực mới có động lực.
Anh không biết nhớ tới điều gì, từ trong ngăn bàn lấy ra một tập đề bài được in bằng quỹ lớp, mỗi bài ba trang, tập hợp hầu hết các dạng bài cơ bản môn Toán.
Cận Hành rút ra một tờ đưa cho Trình Đậu Đậu: "Giờ nghỉ làm một chút đi, làm xong đưa tôi sửa."
Mỗi cuối tuần anh đều đến nhà Trình Đậu Đậu để phụ đạo, tiền công tính theo giờ rất cao. Thành tích của hắn cũng đã có sự cải thiện rõ rệt, ít nhất mỗi lần thi đều ổn định trong top 10 của lớp, chỉ là môn Toán vẫn còn hơi yếu.
Trình Đậu Đậu chỉ khi làm bài tập mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Với kiểu người chăm chỉ như hắn, một khi nhàn rỗi sẽ có cảm giác tội lỗi. Thấy vậy, hắn vội vàng nhận lấy, cúi đầu tính toán ngay tại chỗ.
Nhóm học tập do cô Sầm thành lập thực ra cũng có chút hiệu quả, một số học sinh có khả năng tự chủ kém được các nhóm trưởng đốc thúc cũng ít nhiều học được một chút, điểm trung bình của lớp kéo lên không ít.
Cận Hành lần lượt phát từng phần bài tập còn lại. Đây là những dạng bài tiêu biểu mà anh đã chọn lọc kỹ lưỡng từ rất nhiều đề thi. Chỉ cần luyện thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-ve-mot-nghin-cach-cai-tao-tra-nam/918023/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.