Thu giường băng xong, Tô Phong bắt đầu tính kế, để lấy được băng quan cùng "Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh" đang trong tay lão quái vật kia. Hắn biết, đáng sợ nhất không phải lão quái vật kia, mà là "Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh" trong tay lão chỉ có Cổ Thần là không bị ảnh hưởng.
Suy nghĩ một lúc lâu, Tô Phong quyết định liều một phen. Đi ra khỏi hang động, Tô Phong đứng giữa rừng, tiếp tục huýt vài tiếng, chỉ cần Tàng Truy Dương còn trong cánh rừng này, khẳng định sẽ nghe thấy tiếng Tô Phong.
Quả nhiên, Tô Phong huýt liền mười tiếng, đột nhiên một tiếng phá không từ Tây Nam truyền đến, liền sau đó, một đường độn quang xuất hiện trước mắt Tô Phong. Độn quang vừa tan, Tàng Truy Dương hùng dũng bay trên phi kiếm, hai mắt như đao, chăm chú nhìn Tô Phong.
Mặc dù xem ra tu vi Tô Phong thấp hơn hắn rất nhiều nhưng Tàng Truy Dương không vội vàng manh động, mấy ngày liền truy sát, biểu hiện của Tô Phong đã sớm khiến Tàng Truy Dương ngỡ ngàng. Bây giờ Tô Phong cố ý dụ hắn đến đây, hắn không thể không thận trọng được.
Tàng Truy Dương nhìn ra phía sau Tô Phong, dùng thần thức quét một lượt, trừ Tô Phong ra, không còn có tu sĩ nào khác.
Tàng Truy Dương cười cười, lúc nãy thấy Tô Phong cố ý dụ hắn đến, tưởng Tô Phng tìm được viện binh, kết quả chỉ có mình Tô Phong, mặc dù biểu hiện của Tô Phong khiến Tàng Truy Dương rất kinh ngạc, nhưng hắn vẫn không coi Tô Phong ra gì.
"Tiểu tử, ngươi đến lúc phải chết rồi".
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-de/1751860/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.