Ngồi trước quầy bar một lát, ba ly rượu mạnh cũng đã uống , cũng có đến bắt chuyện với vài người nhưng đáng tiếc là không hợp nhau. Trong thế giới này những kẻ làm số 0(1) không thiếu, nhưng cơ hồ tất cả đều là luân phiên làm số 1(2) . Nhưng Tần Thước sẽ không bao giờ làm số 0, nếu vậy thà chết còn hơn . Hắn cũng không biết nguyên nhân vì sao mình lại vậy, nhưng hắn kiên trì không thay đổi lập trường. Tần Thước là vậy, là một người đơn giản, nhưng điều không nghĩ ra thì hắn sẽ không suy nghĩ nữa. Đã sống thì phải sống một cách thoải mái, muốn làm gì thì làm, dại gì vớ lấy mệt mỏi vào người?
Cứ như vậy ngồi qua gần hai giờ đồng hồ, nửa thân dưới của Tần Thước cũng đã bắt đầu tuyệt vọng. Bỗng nhiên, Tần Thước thấy ở thông đạo lầu hai có một thân ảnh, dáng dấp khoảng mưới tám mười chín tuổi, đối mắt to tròn sáng như tuyết.
Trong đầu Tần Thước còn chưa kịp suy nghĩ cái gì, thì thân thể đã tự động tiến đến trước mặt “con mồi” rồi.
-Ngươi? Ngươi làm cái gì vậy? –Cậu ta tựa hồ có vẻ khẩn trương, biểu tình cũng có chút chút gì đó tránh né.
Tần Thước sờ cằm, chẵng lẽ ý đồ của mình quá lộ liễu nên đã bị phát hiện hay sao?
-Mời cưng uống vài ly rượu được không?
-Không được. – Có chút khách khí từ chối, “con mồi” định vòng qua Tần Thước mà đi, nhưng không ngờ lại bị một người khác chặn lại.
-Đằng Phi, ngươi thật to gan. – Hỏa Thành biểu tình cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-phong-chich-duc/394493/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.