Lúc xếp hàng chúc rượu, Tần Thước vẫn không kìm nỗi sự hoảng hốt trong lòng, cũng không nghe thấy phía trước nói điều gì, mọi thứ đều khó khăn với hắn, loáng cái đã tới phiên hắn đứng trước mặt chúc rượu Đồng Hi Diệp.
-Lão Đại, ta chúc ngươi phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn. –Tần Thước không cần (phải) nghĩ ngợi liền nói, làm cho Chu Sinh đang đứng ở bên cạnh hắn miệng phun đầy rượu, chung quanh ai nấy đều cười nghiêng ngả:
-Đây là hôn lễ, ngươi chúc thọ làm cái quái gì?
-Này….. –Tần Thước vẻ mặt xấu hổ, cúi đầu hạn sao trên mặt đất không có cái lỗ để cho hắn chui xuống. (ai bảo anh nói mừ hem suy nghĩ chi, đúng như anh Diệp nói, có dịch thể mà không có não =))))))
Thật không ngờ Đồng Hi Diệp lại giơ tay tiếp nhận lấy ly rượu của hắn, một hơi uống sạch, rồi thản nhiên nói:
-Trên đời này không có gì quan trong bằng tính mạng cả. (ồ ồ anh chữa cháy cho em kìa 0..0)
Yến Giai Ny đưa tay tự nhiên khoát lên vai Đồng Hi Diệp, nàng hướng Tần Thước khẽ cười và nói:
-Sau này mong ngươi bảo vệ anh ấy nhiều, đừng để ta tuổi còn trẻ mà đã thủ tiết thờ chồng.
-Này…đương nhiên. – Tần Thước gật đầu, nhường vị trí cho người tiếp theo, hắn tiến đến một khóc khuất trong phòng, bàn quang hết mọi thứ, lấy tay chùi chùi vết rượu đổ trên áo mình.
Tiếng di động vang lên, bên trong truyền đến một âm thanh xa lạ lo lắng:
-Tần ca, chuyển máy cho Lão Đại dùm em chút, có mấy người ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-phong-chich-duc/394511/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.