– Trước kia ta không biết ngươi có sở thích hành hạ kẻ thua cuộc đấy a. – Noãn Ngôn cười cười lắc đầu, trong không khí một tia hơi lạnh thoáng chớp lên: – Hay là…ngươi ghen tị?
Chung Ly Thiên ngón trỏ điểm động, thản nhiên nói:
– Ta ghen tị hắn cái gì?
Noãn Ngôn cười mị hoặc:
– Dù đã mất đi địa vị, nhưng y vẫn có được lòng tin cậy của mọi người, ai cũng trung thành đi theo y. Mà ngươi, đến bây giờ vẫn còn phái ba nhóm người khác nhau tùy thời giám xác mọi hành vi của ta, ngươi không tin bất cứ ai và bất cứ ai cũng không tin ngươi.
Chung Ly Thiên một phén kéo Noãn Ngôn lại, hung hăng nắm cằm người kia:
– Cho nên hiện tại, ta có thể trước mặt Đồng Hi Diệp đối với Tần Thước- nhược điểm của y muốn làm gì thì làm, mà không kẻ nào dám, đụng đến nửa cộng tóc của ngươi! Ta sẽ không cho kẻ khắc bắt lấy nhược điểm của ta đâu.
Noãn Ngôn đem mặt tiến đến càng gần, cơ hồ mặt cả hai chạm vào nhau:
– Vì vậy… ngươi mới đem ta biến thành vũ khí của ngươi?
Ánh mắt của Chung Ly Thiên, chỉ có yên lặng trầm mặc.
– Noãn Ngôn, cảm ơn ngươi! Về sau có chuyện gì, chỉ cần ngươi nói với ta một tiếng, ta nhất định…
—————————————–
– Tần Thước, im lặng một chút cho ta. – Đồng Hi Diệp nằm ở trên giường bệnh, đang được truyền nước biển, thanh âm vì sốt cao mà vẫn khàn khàn, y với cơ thể trọng thương bị giam dưới tầng hầm ẩm thấp đến một ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bang-phong-chich-duc/394567/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.