12
Bóng cây màu đen vặn vẹo, ánh đèn đường lờ mờ, lá ngô đồng rơi xuống đất bị bánh xe nghiền nát, còn có… anh trai bánh trứng thương tâm đứng dưới tàng cây ngô đồng.Anh trai mì lạnh nướng an ủi: “Nếu, quản lý đô thị không tìm thấy xe của cậu, nó sẽ không được kéo đi.”
“nhưng mà… một chiếc xe lớn như vậy… làm thế nào quản lý đô thị có thể không nhìn thấy? “, Anh trai bánh trứng do dự nói.
Anh trai mì lạnh nướng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, đành phải tiếp tục trấn an anh trai bánh trứng: “Nếu không chúng ta bái Bồ Tát một chút? Bồ Tát sẽ ban phước cho xe đẩy bánh trứng của cậu được an toàn.
- Anh trai bánh trứng: “Anh. –
Anh trai mì lạnh nướng nhíu mày: “Làm sao vậy? “
Anh trai bánh trứng trên mặt buồn bã không giảm: “Nhưng cả gia đình chúng tôi đều tin vào chúa Kitô.
- Anh trai mì lạnh nướng bật cười.
Anh trai mì lạnh nướng đi về trước quầy hàng của mình, trên tấm sắt dùng để nướng mì lạnh còn có một bánh nhân trứng, là phần mà anh trai bánh trứng tự mình đưa tới, cũng là bữa cơm tối mà anh trai mì lạnh nướng mua cho mình, bầu trời đêm đen sậm báo hiệu sắc trời đã tối, anh trai mì lạnh nướng nhìn chằm chằm bánh trứng xem vài giây, sau đó cầm lấy xẻng.
Bên kia anh trai bánh trứng dưới gốc ngô đồng cúi đầu, tính toán gây quỹ mua lại một chiếc xe đẩy, đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện một bàn tay, năm ngón tay mở ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/banh-nhan-trung-an-that-la-ngon/32218/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.