Tử Vi Sơn mây khói lượn lờ bao phủ, đúng vẻ tiên cảnh huyễn hoặc. Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên đáp xuống, đưa mắt nhìn thì nơi nơi đều là kỳ hoa dị thảo, trong không khí lan tỏa một mùi hương thoang thoảng. Một làn gió thổi qua, hoa cỏ lay động làm người ta khoan khoái dễ chịu.
Trong lúc hai người đang quan sát chung quanh thì một tiếng quát vang lên: “Yêu nghiệt phương nào, cư nhiên dám xông vào động phủ của thần tiên. Biết tội gì không?”
Hứa Tiên ngẩng đầu liền nhìn thấy hai thiếu niên mắt phượng mày ngài đang đứng ngăn trước mặt, tức giận nhìn bọn họ. Hai thiếu niên này, một người mặc áo lông chim trắng, một người trên đầu búi hai búi tóc. Nhìn thoáng qua là biết người mặc áo lông chim trắng là hạc tiên, người búi hai búi tóc là linh lộc. Hứa Tiên hơi tò mò, sao lại là hai búi tóc mà không phải hai cái sừng? (Bebe: Thì trong cái khăn búi chính là hai cái sừng đó chị hai, vì muốn che hai cái sừng nên mới búi tóc) Hạc tiên dáng vẻ khôi ngô, linh lộc thì dễ thương theo kiểu baby.
“Bọn ta phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát đến bái kiến Nam Cực Tiên Ông.” Hứa Tiên vội vàng giải thích.
“Sư phụ không có ở đây, các người có việc gì không?” Nghe danh Quan Âm Bồ tát, sắc mặt của hai đồng tử mới thoáng dịu lại.
“Bọn ta đến xin tiên thảo.” Hứa Tiên chắp tay, nói: “Hy vọng hai vị tiên nhân giúp đỡ cho.”
“Tiên thảo há có thể tùy tiện cho người khác!” Hạc tiên giận dữ quát, sau đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-an-cai-dau-mi/1960312/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.