Khi Hứa Tiên tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy chiếc màn giường hết sức lộng lẫy.
Lại xuyên qua nữa sao? Hứa Tiên thầm bất an. Cô ngồi bật dậy, rồi cảm thấy cả người mỏi nhừ.
“Chậc, tỉnh rồi sao?” Một giọng đàn ông có vẻ ngả ngớn truyền vào tai cô.
Hứa Tiên ngạc nhiên quay đầu qua, nhìn thấy một gã đàn ông mặc quần áo hoa lệ, khí chất quý phái đang ngồi trong phòng. Gương mặt anh tuấn mang theo nụ cười lạnh có vẻ khinh thường, trong mắt còn có chút thăm dò.
“Ngươi là ai?” Hứa Tiên nắm chặt nắm đấm, cảnh giác nhìn đối phương, rồi bất an khi phát hiện ra hình như linh lực của mình đã bị phong ấn, không thể sử dụng phép thuật. Gã đàn ông quần áo hoa lệ trước mặt có diện mao khôi ngô tuấn tú nhưng trong mắt lại mang theo vẻ dâm tà. Thắt lưng màu vàng kim trên hông gã cùng hoa văn tinh xảo trên quần áo thể hiện địa vị của gã không tầm thường.
“Đúng là kỳ lạ, thật kỳ lạ. Sở thích của con rắn kia cũng thật khác thường mà. Không thèm mỹ nhân như Vương Đạo Linh mà lại đi thích cô.” Gã đàn ông mặc đồ hoa quý phái ấy nhìn Hứa Tiên với vẻ nghiền ngẫm, rồi bất ngờ nói câu này.
Nỗi bất an trong Hứa Tiên lớn dần lên. Rõ ràng gã đàn ông trước mặt là cùng một giuộc với Vương Đạo Linh. Điệu hổ ly sơn? Đầu Hứa Tiên bật lên ý nghĩ này. Vương Đạo Linh hạ độc buộc Tiểu Bạch phải đuổi theo, sau đó tên này bắt cóc cô?
“Ngươi là gì của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-an-cai-dau-mi/1960320/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.