Đông Hải Long Cung
“Ngao Thanh!!!” Tiếng gầm truyền khắp các ngóc ngách của Đông Hải Long Cung, đó là tiếng gáo thét của Đông Hải Long Vương.
“Tiểu muội, bữa nay muội lại gây ra chuyện gì thế?” Lục thái tử Ngao Minh thấy Ngao Thanh nấp trong phòng mình thì đau đầu hỏi.
“Không, không làm gì hết.” Ngao Thanh thì thầm, ánh mắt có vẻ trốn tránh.
“Không làm gì thật sao? Vậy phụ vương gầm rú cái gì chứ?” Ngao Minh nhướng mày nói. “Không nói huynh ném muội cho phụ vương bây giờ.”
“Muội có làm gì đâu chứ, muội chỉ móc hết ngọc trai của mấy cô ca cơ của phụ vương thôi.” Ngao Thanh lầu bầu.
Ngao Minh hết biết nói gì. Mấy ca cơ đó đều là trai tinh, trong cơ thể đều có ngọc trai cực lớn. Trong đầu Ngao Minh hiện lên cảnh tượng Ngao Thanh đè mấy nàng ca cơ ấy xuống đất, sau đó sờ tới sờ lui trên người họ, cuối cùng móc ngọc trai ra, khiến bọn họ khóc la om sòm. Nghĩ vậy, đầu Ngao Minh cũng thấy tê rần rần.
“Ngao Thanh, con nhỏ chết tiệt kia, ra đây cho ta.” Đông Hải Long Vương vẫn đang gào thét.
“Còn chuyện gì nữa không?” Ngao Minh nghe vẻ giận dữ của phụ vương nhà mình thì biết là chuyện không đơn giản thế.
Ngao Thanh chớp chớp mắt, bỗng nhiên nghiêng đầu ngắm nghía chuỗi san hô ngũ sắc trong phòng Ngao Minh.
“Không nói huynh giao muội cho phụ vương đó.” Ngao Minh uy hiếp.
“Cũng không có gì mà, muội chỉ khiến Quy thừa tướng, ừm…” Ngao Thanh ưỡn ẹo không chịu nói.
“Muội lại lật ngược Quy thừa tướng rồi xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-an-cai-dau-mi/1960347/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.