🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 162





Vốn còn tưởng là Khúc Chấn Sơ chỉ muốn đe dọa cô, không ngờ còn chưa đến một tiếng, quản gia đã đến thật.





An Diệc Diệp cầm bình sứ Thanh Hoa trong tay, ngơ ngác nhìn, quản gia đột nhiên đến, cung kính đứng ở một bên.





“Cô Tiêu, đã sắp đến giờ rồi.”





Ông Trương nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, kinh ngạc hỏi: “Về nhanh thế sao?”





An Diệc Diệp im lặng một lúc, bỏ đồ cổ trong tay xuống, gượng cười.





“Ông Trương, cháu còn có chút việc, xin phép về trước.”





“Đi thật sao? Ông còn tính mời cháu ở lại dùng cơm.”





Ông Trương nhíu mày, hôm nay An Diệc Diệp vừa đến ông đã cảm thấy có gì đó không được đúng lắm.





Ông kéo An Diệc Diệp sang một bên, lo lắng nói: “Con gái, có phải tên Khúc Chấn Sơ kia ăn hiếp cháu không? Nếu cậu ta dám, cháu cứ việc nói với ông.”





Bác Từ và ông Trần cũng rối rít gật đầu.





“Tuy bọn ông đều già cả rồi, nhưng vẫn còn có quyền lên tiếng ở trong nhà, bọn ông làm chỗ dựa cho con.”





An Diệc Diệp lắc đầu.





“Không cần đâu ạ.”





Cô tạm biệt mọi người, lên xe cùng quản gia.





“Khúc Chấn Sơ muốn nhốt tôi mãi sao?”





Quản gia thông qua kính chiếu hậu nhìn cô, an ủi: “Cậu chủ chỉ là tức giận mà thôi. Cô Tiêu, nếu cô có thể hiểu được tâm trạng của cậu chủ thì sẽ hiểu được.”





“Tôi

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/2287053/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Chương 162
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.