CHƯƠNG 230
Dư Nhã Thiểm thấy thế, sốt ruột.
“Mấy anh đừng có mơ!”
Nói xong, cô lập tức xông lên, lôi Chiết Lam ra khỏi xe, tự ngồi xuống.
Tài xế thông qua kính chiếu hậu nhìn cô, không có động thái gì.
Dư Nhã Thiểm quát lớn: “Nhìn cái gì mà nhìn? Có tin tôi móc mắt ông ra không! Đi bệnh viện, tìm bác sĩ giỏi nhất cho tôi! Tôi muốn người giỏi nhất!”
Tài xế không thèm để ý đến lời cô nói, mà là nhìn Chiết Lam, hỏi ý kiến của anh.
Chiết Lam hơi gật đầu, lúc này tài xế mới khởi động xe, lái xe ra ngoài.
An Diệc Diệp được Khúc Chấn Sơ ôm về biệt thự cổ.
Mới vừa vào cửa, quản gia và nữ đầu bếp đã chạy lại đón.
Vừa nhìn thấy dáng vẻ của An Diệc Diệp thì lập tức sợ hãi đến biến sắc.
“Cô chủ…”
Quản gia há miệng thở dốc, lúc này lại không biết phải hỏi cái gì.
Khúc Chấn Sơ không hề dừng chân, ôm người bước thẳng lên lầu.
An Diệc Diệp bị anh ôm thẳng vào phòng tắm, đặt trong bồn tắm.
Dòng nước ấm áp lập tức bao trùm cả cơ thể cô, mang đến cảm giác vô cùng an toàn.
Nhưng cô vẫn cố chấp kéo quần áo anh, không chịu buông tay.
Khúc Chấn Sơ thuận thế ngồi xổm xuống bên cạnh bồn tắm, vì nương theo cô nên động tác có hơi khó chịu.
“Cần tôi giúp cô không?” Giọng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/2287163/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.