CHƯƠNG 233
Anh yên lặng thu mớ tóc rụng lại, tung tung mớ tóc xoăn của An Diệc Diệp, vô cùng hài lòng.
“Bây giờ thì khá hơn nhiều rồi.”
An Diệc Diệp quay sang nhìn anh, nỗi sợ hãi còn sót lại trong lòng lúc nãy đã bị anh đánh bay đi.
Khúc Chấn Sơ đặt cô trở về giường, đắp chăn cho cô.
“Em đã không sao nữa rồi.”
Khúc Chấn Sơ cố chấp nói: “Dáng vẻ của em trông không giống không sao đâu, ngoan một chút, ngủ đi, không thì anh ngủ với em nhé?”
Anh vừa dứt lời, An Diệc Diệp vội nhắm mắt lại.
Động tác của Khúc Chấn Sơ chợt ngừng lại, thật ra anh cũng rất hi vọng lúc này An Diệc Diệp sẽ phản kháng.
Tại sao ngủ cùng cũng có thể trở thành một hình phạt hữu dụng để uy hiếp vậy?
Anh nhìn An Diệc Diệp một lúc, đành phải đắp chăn cẩn thận cho cô rồi đi ra ngoài.
Vừa đóng cửa lại, vẻ mặt anh liền trở lên lạnh lẽo.
Tòa lâu đài cổ sừng sững trên đỉnh núi, nó vốn đã có từ những năm sáu mươi thế kỉ trước, do một công tước nước ngoài xây dựng lên.
Sau đó thua trận, công tước vội chạy trốn, đến cả tòa lâu đài này cũng bị người dân giận dữ đập phá, chỉ còn lại một đống hoang tàn.
Năm năm trước, Khúc Chấn Sơ muốn xây một vương quốc thuộc về riêng bọn họ cho “Nhã Thiểm”, anh đã chọn nơi này cùng với vùng đất xung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/2287169/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.