CHƯƠNG 492
“Tôi không có ăn kiêng.”
“Tôi muốn em ăn thịt nhiều một chút, em là thỏ à?”
Anh nhíu mày nhìn An Diệc Diệp.
Ăn ít như một con thỏ, thảo nào cô ấy gầy như vậy.
Nghĩ vậy, Khúc Chấn Sơ càng bất mãn hơn.
Kể từ lần trước bị nhốt trong pháo đài cổ, An Diệc Diệp sụt cân nhanh chóng, cơ thể cô không mập lại được, mỏng manh như tờ giấy vậy.
Khúc Chấn Sơ sợ chỉ cần một cơn gió thổi nhẹ thôi cũng có thể thổi cô bay đi.
Anh không sao kìm chế được ý định buộc một tảng đá vào chân cô, như vậy mới an tâm.
Anh cố chấp gắp đồ ăn, An Diệc Diệp ăn chậm, nên đồ ăn nhanh chóng chất thành đống.
Cuối cùng, An Diệc Diệp thật sự không ăn nổi nữa.
Khúc Chấn Sơ mới miễn cưỡng ngừng hành động gắp đồ ăn của mình lại và nhìn thoáng qua thức ăn thừa của An Diệc Diệp.
“Ngoan, ăn hết mấy thứ này đi.”
An Diệc Diệp nhíu mày, vô cùng khó xử.
“Nhưng mà tôi no rồi.”
An Diệc Diệp thật sự no rồi.
Mấy ngày nay chưa ăn bữa cơm nào no như hôm nay nên bụng trướng hết cả lên.
Nhưng Khúc Chấn Sơ vẫn không vui, anh nhíu mày uy hiếp An Diệc Diệp.
“Nếu không ăn hết, hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.”
An Diệc Diệp thật sự rầu rĩ, Khúc Chấn Sơ cuối cùng đã thỏa hiệp khi thấy cô đúng là không thể ăn được nữa.
“Vậy uống thêm chút canh nhé.”
Nói xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/2287713/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.