CHƯƠNG 511
“Diệc Diệp, tôi thật sự không muốn nhìn thấy người đàn ông này, hay là chúng ta chờ phán quyết của toà án trước đã rồi lại gặp nhau được không?”
An Diệc Diệp mỉm cười: “Lần này tôi gọi anh đến là vì chuyện của anh với Khúc Chấn Sơ.”
“Em muốn tôi rút đơn kiện sao?” Anh ta lắc đầu: “Không thể.”
Thấy anh ta nói chắc nịch như vậy, An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ nhìn nhau rồi cô nói tiếp: “Anh đừng từ chối nhanh như vậy mà, chúng ta có thể bàn bạc thêm.”
Will miễn cưỡng ngồi xuống.
“Thực ra cũng không có gì để nói, có phán quyết thì dù lâu đài thuộc về ai, tôi cũng không phàn nàn, đến khi đó tôi cũng có thể đi.”
Khúc Chấn Sơ nghe vậy thì vui mừng bảo: “Vậy mau mở phiên toà đi.”
Anh chỉ mong tên này nhanh chóng rời khỏi An Diệc Diệp rồi biến mất ngay lập tức.
Dù sao theo anh ấy, phán quyết lần này kiểu gì cũng sẽ phán lâu đài thuộc về anh.
Will nghe câu này của Khúc Chấn Sơ thì bất mãn, cau mày nhìn anh.
“Được, vậy chúng ta chờ phán quyết cuối cùng.”
Thấy hai người lại sắp cãi nhau, An Diệc Diệp vội kéo họ lại.
“Bình tĩnh trước đi, chuyện này vẫn còn cách giải quyết.”
Cô quay đầu nhìn Will: “Anh Will, anh muốn lấy lại lâu đài chỉ vì di nguyện của ông nội sao?”
Will mím môi, im lặng một lúc rồi ngập ngừng thở dài.
“Phương Đông các em có một câu, người đã mất là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/2287749/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.