Editor: Ngạn Tịnh.
“Mẹ nó!” Lý Chấn cắt ngang lời cô: “Mấy ngày qua ông đây đã phái không
ít người theo dõi, điều tra. Phí nhiều lực như vậy, tin tức đã sớm được xác định!
Nam Cung Thấu kia, trừ người trong nhà không hề tùy tiện để phụ nữ đụng vào xe
mình, cô không phải người lái xe cho hắn sao? Nam Cung Thấu trước giờ luôn ăn
cơm một mình, không mang theo bất kỳ người phụ nữ nào cùng ăn cơm, ngày đó
trong phòng ăn cơm cùng hắn suốt hai tiếng không phải cô à? Trước nhà trọ của
cô vừa ôm vừa hôn, còn bởi vì một cú điện thoại của họ Đường nói cô ngã liền
trong đêm lên máy bay trở lại thăm cô! Còn nói bắt nhầm, nghĩ rằng ông đây mắt
mù đúng không!”
Tiểu Ngư ngẩn ra, thật lâu sau mới tiêu hóa hết lười Lý Chấn nói.
Thì ra, vì cô, anh đã làm nhiều điều đặc biệt như vậy sao?
Hơn nữa, khi nghe nói anh vì cuộc gọi của Đường táp lập tức chạy về
trong đêm thì đột nhiên Tiểu Ngư nhớ lại. Đêm đó Nam Cung Thấu ấn mình lên giường,
trên dưới nhìn kỹ một lần, đặc biệt thời gian dừng trên chân hơi dài, thì ra chỉ
vì kiểm tra thương thế, không khỏi giật mình trong lòng, gương mặt không có tiền
đồ đỏ lên, cảm giác hốt hoảng trong lòng không hiểu sao lại ùa về, khiến cô bất
giác cắn cắn đôi môi mềm mại.
Hạ Lãng ở bên cạnh nhìn đến rơi lệ. Tiểu Ngư, em căn bản không để lời của
tôi vào trong lòng! Em có thể đừng để tên kia tùy tiện làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/482589/chuong-101-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.