Cho đến khi người bị cướp báo cảnh sát, Lăng Húc được mời đến đồn công an làm chứng, cậu còn có chút hoảng hốt, không phục hồi lại tinh thần.
Cảnh sát hỏi cậu làm thế nào ngăn lại người cướp túi đi xe máy, cậu đứng lên làm động tác đá chân, nói: “Cứ như vậy, đá một cước liền ngăn lại.”
Một cước kia đá ra vô cùng trầm ổn hữu lực, thậm chí còn có một trận gió.
Cảnh sát ở bên cạnh đỡ mũ một chút, nói: “Không tồi, có luyện qua.”
Lăng Húc cũng thực kinh ngạc, cậu lại đá một cái, phát hiện thân thể mình mềm dẻo hơn trước kia rất nhiều, thậm chí một cước này có thể đá thẳng lên đỉnh đầu.
Cảnh sát hỏi: “Đủ, tôi biết, tiếp tục làm ghi chép đi, anh đá một cước sau đó thì sao?”
Lăng Húc hốt hoảng ngồi xuống: “Sau đó xe máy lập tức bay ra ngoài té trên mặt đất…”
Làm xong ghi chép, Lăng Húc mang theo Thiên Thiên ra khỏi đồn công an.
Đứng ở trước cửa đồn công an, cậu nghi hoặc mà cúi đầu nhìn Thiên Thiên, hỏi: “Tôi có luyện qua sao?”
Thiên Thiên ngửa đầu nhìn cậu, không nói chuyện.
“Aiz, ” Lăng Húc hít một hơi, cậu phát hiện đứa nhỏ này không thích nói chuyện với người khác, giao lưu thật đúng là rất lao lực, vì thế nhìn Thiên Thiên nói rằng, “Chúng ta đi ăn cơm chiều đi, muốn ăn cái gì?”
Thiên Thiên rốt cục trả lời một câu: “Ăn thịt bò tảng.”
Lăng Húc “Oa” một tiếng, “Chỗ nào có tiền đi ăn thịt bò tảng, trên người của tôi chỉ có mười lăm đồng, chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi-con-la-ai/1167682/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.