Cô không ngừng nhắc nhở mình, cũng đưa tay ra muốn lấy mấy chai rượu khác trên bàn trà.
Lúc này lại có một bàn tay nhanh hơn nàng đè chai rượu xuống.Ánh mắt Đoàn Mạc Nhu nhìn theo những ngón tay về phía trước, tìm được chủ nhân của bàn tay thì trong lòng dấy lên một sự vui mừng.
Nhưng sau khi nhìn thấy chủ nhân bàn tay thì nó ngay lập tức biến mất.
Hóa ra không phải anh!"Không phải đàn ông nên "thương hương tiếc ngọc" với phụ nữ sao? Anh có thấy đúng không ngài Thương?" Hoắc Nam Sơn yên lặng ngồi thẳng lên bàn mạt chược.
Đột nhiên anh ta đi tới, hiếm khi mở miệng, anh ta nhìn vào khuôn mặt ngây ngốc của Phùng Tranh: "Đạo diễn Phùng cho nhà họ Hoắc đây một chút mặt mũi đi, một chai là đủ rồi."Dĩ nhiên là Phùng Tranh không ngờ Hoắc Nam Sơn lại ra mặt vì người phụ nữ này.
Trước nay cậu Hoắc luôn giữ mình trong sạch, ít có scandal, vậy mà lại nói chuyện với người phụ nữ này.Phùng Tranh không quá thông minh nhưng cũng không ngu ngốc.
Ai mà không biết không nên đến gần Mặc Tử Triệt, Hoắc Nam Sơn và Thương Đình Quân? Bọn họ cứ lặp đi lặp lại nói chuyện với người phụ nữ này, xem ra người phụ nữ này thật sự không đơn giản.Phùng Tranh lại nhìn xuống chỗ ngồi của Thương Đình Quân, vẻ mặt anh vẫn vậy.
Cứ như thể anh không quan tâm tới mọi thứ xung quanh vậy.
Anh ta vừa nghĩ có nên bỏ qua như vậy hay không thì Đoàn Mạc Nhu đột nhiên mở miệng. "Cảm ơn anh Hoắc, Mạc Nhu có thể." Đoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi-dang-yeu-daddy-mau-tranh-xa-me-ra/2285583/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.