3 vạn tệ!Một đinh ốc vít cũng không mua nổi?Tần Minh Nguyệt hít mạnh vào, mặc dù thời điểm ký giấy nợ 300 vạn tệ, cô cũng biết chiếc xe kia không hề rẻ, nhưng cũng không đắt đến nỗi 3 vạn tệ một đinh ốc cũng không mua nổi chứ?Tần Minh Nguyệt đột nhiên có chút hoài nghi, mình có phải bị lừa hay không?Nhận được ánh mắt hoài nghi kia của Tần Minh Nguyệt, Tư An Húc đột nhiên cười nhạt một tiếng: “Thu hồi ánh mắt hoài nghi kia của cô lại, thu cái trí tưởng tượng nghèo nàng kia cô lại, suốt đời này, cô cũng không kiếm đủ số tiền mua chiếc xe đó của tôi.
”Giàu có hào phóng tướng mạo khố khuyển, lại là điệu bộ ánh mắt chó xem thường người, biểu hiện Tư An Húc rất là sắc bén.
Khiến Lộ Triệt Minh một bên câm lặng không nói nên lời, đây là tổng tài khiêm tốn nhà anh đó sao?Đây rõ ràng chính là dáng vẻ người giàu có mà!Chẳng lẽ bị cái gì đó nhập?Không chỉ là Lộ Triệt Minh nghĩ như vậy, ngay cả Tần Minh Nguyệt cũng nghĩ như vậy, biểu hiện của Tư An Húc lúc này, khiến cô hoài nghi, lần trước cô ký giấy nợ 300 vạn tệ kia, có phải bị lừa rồi hay không.
Tần Minh Nguyệt thở hổn hển, đang muốn chất vấn Tư An Húc, Vừa hay lúc này nhân viên phục vụ bưng cà phê đến, Tần Minh Nguyệt thu lại bối rối, suy nghĩ chờ nhân viên phục vụ rời đi mới nói sau, để tránh gây hoang mang.
Cũng không biết là gương mặt Tư An Húc này quả thu hút người nhìn, hay là khí chất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi-gia-tren-troi-tong-tai-bac-ty-theo-duoi-vo-cu/2175565/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.