Jaejoong đang buồn rầu không biết trả lời Seul Hee như thế nào, nhưng lời nói của Seul Hee lại làm cho Jaejoong hoảng sợ.
“Ai… Hỏi papa, papa cũng không trả lời, vậy con cứ hôn Jin Ji là được.”
“A… Như vậy không được… Các con còn nhỏ, bây giờ chưa thể hôn…” Jaejoong không hiểu sao con hôm nay lại bướng bỉnh như vậy.
“Hừ… Đã biết…”
Jaejoong kinh ngạc một chút, vừa cười vừa vỗ vỗ lưng Seul Hee.
Nhìn Seul Hee ngủ rồi, rời khỏi chăn ấm áp, vào phòng tắm rửa mặt.
Lúc đi ra, không thấy Yunho đâu, đến phòng ngủ cũng không có.
“Tên kia lại đi nơi nào…”
Một bên thầm than, một bên tự hỏi, Jaejoong tìm thấy Yunho ở ngoài vườn. “Yunnie, anh ngồi đây làm gì?”
Ngồi bên cạnh Yunho, nhìn theo ánh mắt Yunho…
Chỉ là hoa cỏ thôi mà…
“Không có gì.” Yunho cũng không biết vì sao, trong lòng rầu rĩ, Jaejoong dành thời gian cho Seul Hee…
Trước kia không phải như thế, trước kia… Jaejoong dành toàn bộ thời gian cho mình, bây giờ phải chia sẻ với Seul Hee.
Thật là nhiều thứ thay đổi, đều tại mình.
“Yunnie…” Jaejoong ôm tay Yunho, đầu tựa lên bả vai Yunho.
“Em xem! Anh rửa sạch bát, cũng lau khô! Em…” Yunho quay qua muốn nhìn Jaejoong nhưng chỉ thấy mái tóc của cậu.
Jaejoong cười cười người yêu ngây thơ của mình. “Đã biết, em cũng có mắt nhìn.”
Nghe được trả lời, Yunho có điểm thẹn thùng. “Vậy… Kia…”
Jaejoong biết Yunho nghĩ muốn cái gì, xoay mặt Yunho, hôn lên môi.
“Ha ha…”
Yunho như thể đứa trẻ nhận được kẹo, quên uỷ khuất vừa rồi, nhìn Jaejoong cười ngây ngốc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi-tinh-nhan/565502/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.