Không khí tiền viện thập phần ngưng trọng, thọ yến náo nhiệt lúc này lại không người dám phát ra tiếng động lớn. Côn Sơn phái đại đệ tử Tả Thúc Chi đầy người là huyết ngã vào trước cửa Lâm phủ, sau khi nhìn thấy Lâm Thịnh Chi hắn miễn cưỡng nói ra một câu liền hộc máu bỏ mình, hai mắt mở to, chết không nhắm mắt. Một câu cuối cùng trước khi chết của hắn là: Nhiếp gia đao, trọng xuất giang hồ.
Trên người Tả Thư Chi mang một trăm lẻ tám vết đao, mỗi đao gặp cốt, hắn có thể chống đỡ được đến gặp Lâm Thịnh Chi đã là kỳ tích. Một trăm lẻ tám đạo đao ngân trên người Tả Thư Chi giống như một bức sơn thủy họa, chẳng qua bức họa này chỉ dùng huyết người làm sắc. Chẳng sợ Tả Thư Chi không có chống đỡ nổi nói được câu cuối cùng kia, những người giang hồ ở đây cũng biết vết thương trên người hắn là nặng như thế nào .
“Nhiếp gia đao vừa ra, một trăm lẻ tám đao gặp cốt; thân vi quyên, huyết vi sắc, cốt nhục liên thành nhất phúc họa; họa sơn thủy, họa nhân gia, kiến diêm vương đương tác lễ(lấy thân làm lụa, lấy máu làm sắc, xương thịt hòa làm một tạo nên họa đồ; họa sơn thủy, họa con người, dùng làm lễ gặp diêm vương).”
Phàm là người hành tẩu giang hồ qua một thời gian, mọi người đều biết đoạn đồn đãi liên quan đến Nhiếp gia đao này, Nhiếp gia đao vừa ra, giết chóc tức hiện. Có người nói Nhiếp gia đao bất quá là truyền thuyết, có người nói Nhiếp gia đao bất quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-boi/1054903/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.