Editor : Yume0000
Tay Cố Phạm Đình chỉ vào người đàn ông bị Tịch Anh ném đá vào đầu, tiện thể quét một vòng qua mấy người đàn em của người đàn ông kia.
Động tác hời hợt, lại khiến cho người ta một loại cảm giác lộng quyền không được xía vào: "Mang toàn bộ đi!"
Các quân sĩ tuân lệnh, thủ đoạn cường ngạnh đem những người này kéo đi.
Cố Phạm Đình xoay người, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào bóng lưng thẳng tắp đứng ở một bên xe lăn không nhúc nhích, khuôn mặt Tịch Anh thản nhiên.
[ báo cáo kí chủ, độ thiện cảm của Cố Phạm Đình đối với ngài đã đạt 10% ]
Âm thanh rất nhỏ của Tiểu Ức Ức vang vọng trong đầu cô.
"Thì ra là tư lệnh, thật thất kính." Lời nói tuy mang theo ý vị xin lỗi, nhưng ngữ khí của Tịch Anh lại có chút bình thản.
Con ngươi Cố Phạm Đình híp lại, bước tới phía trước hai bước, nắm lấy tay Tịch Anh đi ra ngoài.
Người không thích bị kẻ khác đụng vào như Tịch Anh đương nhiên là sẽ không đi vào khuôn khổ.
Dật qua dật lại, hai người cứ vậy mà qua qua lại lại.
Đến cuối cùng, Cố Phạm Đình vẫn là bắt được tay cô.
Nhưng quan trọng chính là, ngón tay Tịch Anh thành trảo, để giữa cổ hắn.
Chỉ cần hắn có thêm bất kỳ một động tác khác nào, Tịch Anh chắc chắn sẽ không chút do dự mà bóp nát yết hầu hắn.
Đôi mắt màu đen của Cố Phạm Đình lóe qua một tia sáng, sau đó đột nhiên cười lớn ha hả.
Hắn cười vui hớn hở thế mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-cao-ky-chu-ngai-da-bi-cong-luoc/1323067/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.