Tịch Tây ho một chút, đỉnh đầu tràn đầy hắc tuyến, “Không, không có… Chỉ là muốn hỏi một chút.”
Lăng Mộc Phong con ngươi sâu thêm vài phần, duỗi ra một tay nắm cánh tay Tịch Tây kéo đến một bên, dưới ánh mắt không được tự nhiên của Tịch Tây buông tay, mây trôi nước chảy mà nói: “Cái đồ ăn này cứng quá, cắt một chút đi.”
Chuyện này tự nhiên phải làm, một bên động thủ một bên nhìn người bên cạnh, “Anh thật sự không nói cấp bậc của anh là gì…?”
Lăng Mộc Phong câu môi, lộ ra hàm răng trắng sáng, “Cậu không thấy là cậu hỏi vấn đề này hơi muộn hay sao?”
Trong lòng rùng mình, nhìn Lăng Mộc Phong không đếm xỉa tới mình, Tịch Tây cảm giác Lăng Mộc Phong tức giận, nhưng là tại sao phải sinh khí? Chẳng lẽ…”Đây là cơ mật?” Không thể nói được?
Lăng Mộc Phong cắn răng, trừng cậu, “Không phải!” Đúng vậy, Lăng Mộc Phong là tức giận, ngươi nói một chút hai người sớm chiều ở chung được mười ngày, mà một người ngay cả người kia là thân phận gì không biết cũng không hỏi một câu, ngươi nói đi đây rốt cuộc là muốn cái gì? Chẳng lẽ cậu ấy không hiếu kỳ, không muốn kéo vào khoảng cách một chút sao?
Ngay từ đầu Lăng Mộc Phong trong nội tâm tất nhiên là đối với chuyện này có chút chờ mong, hắn nghĩ hai người đều chính thức ở chung một chỗ, trong lòng của hắn nghĩ hai người một ngày hai bữa sẽ càng hiểu nhau hơn, tối thiểu nhất sẽ biết được chuyện gia đình, công tác, sinh hoạt vân vân a, cho dù không quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-cao-thu-truong-than-thinh-phan-cong/1470748/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.