"Hảo, tiết này đến đây kết thúc, các bạn học trở về chuẩn bị nội dung bài sau, tan học."
100 phút dài đằng đẵng rốt cuộc cũng qua, Tô Trạch Lạc dưới đáy lòng thở ra một hơi, nhìn đồng học tốp năm tốp ba rời khỏi phòng học, cậu giả vờ như không có việc gì chậm chạp thu thập đồ vật, nỗ lực chịu đựng thân thể không khoẻ.
Chờ mọi người đều đi xong rồi, cậu toàn thân bị rút cạn sức lực, ghé vào trên bàn thở dốc.
Tối qua bị nam nhân tàn nhẫn làm, sáng sớm hôm nay là một tiết bắt buộc, chịu đựng eo cùng giữa đùi không khoẻ kéo thân thể mệt mỏi bủn rủn đi vào phòng học, thẳng eo ngồi 100 phút, giữa giờ lão sư không cho tan học, Tô Trạch Lạc có khi rất chán ghét chính mình kiên trì tự ngược.
"Ong ong ong ——"
"Ong ong ong ——"
"Ong ong ong ——"
Là thanh âm điện thoại chấn động.
Ở chỉ có một người trống vắng trong phòng học, nghe phá lệ rõ ràng.
"Uy, tôi mới vừa tan học."
Chờ di động lần thứ ba vang lên chấn động, Tô Trạch Lạc mới chậm rì rì móc di động ra, hữu khí vô lực tiếp nhận.
"Tôi ở dưới lầu khoa em, xuống đây đi."
Nam nhân không biết xấu hổ cười nhẹ, đối với Tô Trạch Lạc tiểu biệt nữu cũng không thèm để ý, treo điện thoại.
"Hừ, trước cấp một cái tát, lại cấp viên đường, anh cho rằng tôi dễ dỗ như vậy a!"
Tô Trạch Lạc ấu trĩ hướng về di động làm mặt quỷ, khập khiễng đi tìm nam nhân. Mới vừa đi ra, liền nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-duong-xuan-vu-sa-lap/218161/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.