Chuyện ở Nam Hà xong, Tần Diệc trở lại hành cung sau mười ngày, trong mười ngày này thị vệ thay chức vụ của hắn là một gã sát thủ của tướng phủ tên là Tiểu Thập Tam.
Tiểu Thập Tam chỉ mới mười sáu tuổi, mặt ngày đặc biệt tròn, lùn nhất trong một đống sát thủ phẩm hạnh không đứng đắn, được coi là có vẻ ngoài đứng đắn, chỉ là sự đứng đắn của hoàn toàn khác so với Tần Diệc.
Tần Diệc hiểu, nhưng nghiêm khắc kiềm chế bản thân, không nổi lên hứng thú đối với nữ nhân. Tiểu Thập Tam thì lại là hoàn toàn không hiểu, ngay cả mình bò ra từ cái động nào trên người mẹ mình cũng không rõ ràng lắm.
Hắn yêu thích một lòng, là ăn uống, thoạt nhìn không giống một sát thủ, có khi làm cho người ta cảm giác ngược lại giống như cái kẻ ngu.
Đây cũng là nguyên nhân Tần Diệc gọi hắn đến bảo hộ Cơ Ninh.
Đêm đó trước lúc Tần Diệc đến Nam Hà, cũng không báo cho Cơ Ninh biết, khi trở về cũng không sớm truyền tin cho Cơ Ninh.
Lúc hắn trở lại hành cung là buổi chiều tối, mặt trời lặn trải rộng nửa bầu trời, huyết sắc đỏ như máu, chiếu vào trên người hắn, như có thể ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc.
Chỗ hẳn bên cạnh tẩm cung Cơ Ninh, một phòng nhỏ tầm thường, qua loa sơ sài.
Ưu điểm duy nhất, chính là gần tẩm cung của Cơ Ninh.
Tiểu Thập Tam không có ở đây, Tần Diệc từ tôi tớ quét lá rụng trong sân biết được Cơ Ninh đang đi chơi trên phố, hẳn cũng sắp trở về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-kiem-bang-to-vang-truong-thanh-truong-bach/256397/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.