Nhàn rỗi ngó nghiêng xung quanh một chút, bỗng nhiên có một vật hấp dẫn ánh mắt Nguyệt Hy, đó là miếng ngọc bàn long đeo trên thắt lưng Tuyên Đế. Tò mò gỡ miếng ngọc xuống, Nguyệt Hy bắt đầu tập trung nghiên cứu miếng ngọc bội xinh đẹp tới kỳ lạ này trong khi Tuyên Đế vẫn đang chăm chú phê duyệt tấu chương không hay biết gì. Ám vệ vẫn đang quan sát ở gần đó thấy cảnh này không khỏi rớt mồ hôi hột, trong lòng đang gấp muốn chết lại ngại tiểu quận chúa đang ở đây không dám làm gì.
Thân là một ám vệ có lẽ không có ai hiểu rõ vật này hơn hắn, miếng ngọc bàn long này không giống với bất kì miếng ngọc nào Tuyên Đế từng đeo, bởi vì nó là vật tượng trưng cho thủ lĩnh toàn bộ lực lượng ám vệ hoàng gia của Nhật Diệu hoàng triều, có tác dụng giống như ngọc tỷ hay binh phù vậy, hơn nữa toàn bộ ám vệ đều được đào tạo chỉ nhận ngọc không nhận người, tương đương với việc người nào cầm nó trong tay sẽ nắm được toàn bộ lực lượng ám vệ Nhật Diệu hoàng triều trong tay.
Bây giờ vật quan trọng như vậy lại rơi vào tay một tiểu hài tử hai tuổi, thử hỏi hắn làm sao có thể bình tĩnh được, hiện tại đang là phiên trực của hắn, nếu trong lúc này mà miếng ngọc xảy ra chút sự cố gì không phải thủ lĩnh sẽ lột da hắn hay sao, nhưng mà hắn lại không thể hiện thân trước mặt người khác a, gấp chết hắn rồi, cầu mong miếng ngọc sẽ không xảy ra bất trắc gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-nguyet-cong-chua/1422052/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.